Mùa Đông Mồ Côi
Kể từ đó tôi yêu em rất thật
Lúc rụt rè khi chờ đợi viễn vông
Đạp xe lơ ngơ từng đêm giữa mùa đông
Mà cứ ngỡ tuyết đóng băng nỗi nhớ
Tuyết trắng có đâu, chỉ có mình tôi thôi
Mùa đông đến lơ ngơ trong giá lạnh
Ngồi co ro nơi sân trường hiu quạnh
Ngước mặt nhìn một chiếc lá đang rơi
Gió bấc về có lạnh không em ơi?
Mùa đông đến em nhớ choàng thêm áo
Và thật thích nếu cùng em đi dạo
Tình yêu ấy là tuyết trắng bên đương
Gió đua nhau hái lá rụng sân trường
Mưa vô cớ dấy lên mù mịt bụi
Mùa đông này chẵn nhớ mình mấy tuổi
Mà một chiều chợt thấy tóc em xanh
Tôi vẫn đi với tấm áo phong phanh
Tìm cho em những tháng ngày rơi rớt
Giữ cho em những cái nhìn bất chợt
Của buổi đầu em lỡ trót trao tôi
Tôi sẽ gửi những năm tháng xa xôi
Nếu bất ngờ tôi thấy mình tìm được
Cũng là lúc em cùng ai chung bước
Chỉ còn tôi với mùa đông mồ côi!.
Mùa đông 11/2008