Lần này thì gió chẵng cuỗn nữa đâu
Như bài thơ hôm trước quá vô tình
Lần này thì đường về sẽ xa hơn
Vì con đường cũng iu màu áo trắng
Chợt nhận ra sau buổi học trưa nay
Một người sẽ chạy vội theo ai đó
Thầm đưa tay bỏ nhẹ vào chiếc giỏ
Nói nhỏ rằng gió chẵng cuốn nữa đâu
Có phải không mây níu chẵng hỉu nhau
Nên tự nhiên cảm thấy thật xa lạ
Qua mặt mà dường như không chào hỏi
Cỏ cũng buồn thoáng ánh xanh màu rêu
giá trước đừng có iu
Thì đâu có buổi trưa nay đâu nhỉ
Và biết bao chuyện biết bao suy nghĩ
Don't kéo dài thành kí ức xa xăm
Chợt nhận ra trưa nay sau tiết năm
Còn thì giờ có một người ngồi viết
Viết vội lắm…trống đánh sẽ không kịp
Bài thơ vụng về, rui rẩy từ trái tim
Chợt nhận ra sau buổi học trưa nay
Hàng me xanh rủ mình trong vòm lá
Chợt nhận ra một điều rất lạ..
Có một người chờ cơ hội vượt qua..
Để sau đó ước mình là lúc nãy
Không vô tình như chiếc lá vờ quên.!
QT*2009
***