CHÙM THƠ TỨ TUYỆT TÌNH
Nguyễn Bá Hoà
BUỒN VUILục tìm mấy giấc chiêm bao
Gom buồn vui lại gởi vào hư không
Nỗi buồn rớt ngọn đầu sông
Niềm vui hóa mặt trời hồng ban mai
DỞ DANGTrăng lên mấy mảnh nhạt nhòa
Sương rơi mấy hạt phôi pha võ vàng
Chờ cho trăng lặn sương tan
Mở tình ai đếm dở dang mấy lần
ĐÊM SUÔNGTình xưa xanh mấy tầng rêu
Tấm duyên con gái mà treo gió lùa
Đêm suông đắp mảnh trăng thừa
Vườn ai động tiếng trở mùa ái ân
GỌI TÊN BỐN MÙAGiật mình tỉnh giấc canh khuya
Trăng non còn vướng bên rìa vườn em
Nghe trong thao thức từng đêm
Tiếng tim gõ nhịp gọi tên bốn mùa
THIẾU NỮCây thiếu nữ trổ hoa xuân
Nụ duyên hàm tiếu thơm ngần hương trinh
Gió hây hẩy, nắng rập rình
Chim lơi cánh vỗ, riêng mình lặng im