Uh thì gió cứ cuốn đi
Ta vô tình không ngoảnh mặt lại
Uh, đúng thiệt là hok phải
Chỉ thầm mong bạn sẽ hỉu ta thôi
Đúng là gió cuốn đi thật rồi
Bài thơ ấy ta bọc hơn nửa tháng
Chắc là do ý trời thôi bạn
Hãy cứ để cho gió cuốn bay xa
Chỉ cần ở chúng ta..
Hỉu hơn rằng cứ vô tư như gió
Thà cứ sống hồn nhiên như cây cỏ
Ràng buộc nhau chỉ khó xử thêm nhìu
Bạn cũng biết trưa đó gió ngược chìu
Ta định rằng bỏ nhẹ vào trong giỏ
Trong thâm tâm có ngờ đâu đến gió
Thầm sorry một ấn tượng hok dzui
Gió cuốn đi chắc gió cũng đâu zui
Vì như thế bạn làm sao hỉu được
Buổi trưa nào ta cũng thầm theo bước
Mang bên đời một tình cảm không tên
Cuối con đường từng cánh chim nghiêng nghiêng
Ta âm thầm gom màu hoa sắc nắng
Mùa hạ dùng dằng cuối cùng cũng xa vắng
Thu thong thả lấm chấm từng hoa me
Trưa tan học ta hái gắn lên xe
Cùng vài nhánh cây ven đường cỏ dại
Ta wish gì cứ thế này mãi mãi
Để con đường không vắng dấu chân em..!
Mai tan học bạn về ta đứng đợi
Thầm mong sao bạn đi có một mình
Nắng in vàng trên vạt áo trắng tinh
Ta lo lắng như lần đầu phạm lỗi
If mai gặp nhau xin bạn đừng bối rối
Ta hiền như chiếc cặp sách mà thôi
Giữa đám đông có một người ngơ ngác
Qua cổng trường nhón gót nhìn quanh
Chở bâng khuâng xe vô tình lăn bánh
Ta âm thầm gom sắc nắng ban trưa
Ngang ngã ba thầm phỏi bạn về chưa?
Ngoảnh mặt nhìn…lưu luyến
Thời gian không đủ kể một câu chuyện
Khi con đường ngắn quá bạn ơi
Dù gặp nhau cũng cười nói đôi lời
Rồi sau đó là tuần hoàn như thế
Vậy thì làm sao we có thể
Hỉu nhau hơn khi chẵng có cảm tình
Tuần 7 buổi mà sao mãi lặng thinh
Bạn có biết tháng ngày không trở lại?
Rồi cũng qua cái thời này mãi mãi
Chuyện hôm nay chỉ còn là kỷ niệm
Rồi cũng qua cái thời này..mực tím
Chuyện bây giờ chỉ còn trong thiên thu
Rồi chẵng còn gì ngoài trang vở cũ
Ép bài thơ viết vội buổi tan trường
Rồi chẵng còn gì ngoài vòm lá biếc
Giờ ra chơi ai vãi đầy hành lang…
Bạn ơi sao ta cứ thầm thương
Thương nụ cười thương nhìu màu áo trắng
Thương bạn nhắc ta sao xe không thắng
Đi đường xa có bất trắc điều gì
Dù không nói ra nhưng ấm áp biết bao
Những buổi tối bạn cùng ta dạo phố
Dù không lâu chỉ là dăm ba phút
Bạn cũng phone về xin phép gia đình
Ai cũng có những hoài bão riêng mình
Dù biết rằng tình cảm là hok thể
Ta chỉ mong bạn hờ hững mãi thế
Cho ta có cớ để làm thơ..!
Tặng người anh yêu 1 thời áo trắng!